Ngay khi ra Hà Nội học, bố mẹ đã mua cho tôi một ngôi nhà ở khu Kim Giang, Hà Nội. Tuy nhiên, sau khi ra trường 5 năm tôi quyết định trả lại nhà cho bố mẹ, tậu một căn hộ nhỏ gần trung tâm hơn và cảm thấy rất hài lòng.
Bố mẹ tôi đều là giáo viên giỏi ở một tỉnh gần Hà Nội, những năm sau này bố tôi làm hiệu phó và quá trình chăm chỉ tích lũy nên ông bà có của ăn của để. Năm 2010 khi tôi ra Hà Nội học đã được chuẩn bị sẵn một ngôi nhà 4 tầng, không phải bươn chải thuê trọ như các bạn học. Ngôi nhà này là tài sản tích lũy cả đời của bố mẹ tôi, ông bà tính toán mua làm tài sản để dành, sau này có thể sẽ ra Hà Nội sống cùng con cháu.
Tôi nhớ hồi đó giá căn nhà khoảng 1,5 tỷ đồng, đất 37m2, chừa 2m2 phía trước làm lối vào. Nhà nằm trong con ngõ khá sâu, xung quanh còn nhiều nhà làm ruộng, văn hóa, nếp sinh hoạt vẫn giống ở làng quê. Nhà tôi là một trong 3 ngôi nhà chung một chủ đất xây giống hệt nhau. Lúc mới mua, ngôi nhà thoáng cả mặt trước và sau. Thế nhưng mấy năm sau mảnh vườn của nhà hàng xóm bán lại cho người khác xây nhà. Mảnh đất trống trước nhà mẹ tôi từng đề xuất 3 gia đình góp tiền mua để giữ không gian thoáng đãng nhưng không ai đồng ý nên sau này người khác cũng mua xây nhà, chỉ còn một lối nhỏ đi vào. Thế là cả 3 ngôi nhà bị bịt kín bốn bề, rất tối tăm và ẩm mốc.
Ngôi nhà 4 tầng thiết kế kiểu nhà ống cũ: tầng 1 để phòng khách và bếp, tầng 2-3 là 4 phòng ngủ, nhà vệ sinh chung ở giữa, tầng 4 là phòng thờ và sân phơi, nhưng tôi chỉ sử dụng tầng 2, còn lại gần như bỏ trống hết. Cả thời sinh viên tôi cho tụi bạn đến ở ké không lấy tiền nhưng chỗ ở xa trường học nên cũng chỉ có 2-3 đứa thân nhất ở cùng. Nhà xây sẵn nên các thiết bị dùng loại rẻ tiền thường xuyên phải sửa chữa, tường và đồ đạc mốc meo vì thiếu hơi người… Sau này khi ra ngoài đi nhiều nơi, tôi càng không thích ngôi nhà 4 tầng tối om, nặng nề đó, và luôn nung nấu ý định mua một căn hộ chung cư. Tôi từng đề xuất bố mẹ bán ngôi nhà này đi nhưng ông bà không đồng ý, sợ bán đi không giữ được tiền, đổi sang chung cư thì lo mất giá.
Ra trường đi làm tôi có thu nhập khá vì công việc liên quan đến sáng tạo nhiều. Thời sinh viên tôi cũng tích lũy được một khoản tiền nhờ đi dạy thêm và làm start-up chung với mấy anh lớn cùng trường. Sau 5 năm đi làm tôi đã có trong tay gần 1 tỷ đồng. Ngôi nhà cũ đã dần xuống cấp, đập đi xây lại khá tốn tiền mà lại xa chỗ làm, do đó, tôi quyết định cho thuê lại và lên kế hoạch mua căn hộ chung cư.
Căn hộ tôi mua khoảng 55m2, giá gần 1,5 tỷ, trả góp sau hơn 1 năm đến khi nhận nhà tôi chỉ cần vay ngân hàng 300 triệu. Hiện tại tôi sống một mình, mỗi tháng trả ngân hàng lãi và gốc khoảng 7 triệu nên không quá áp lực, vẫn có thể tích lũy và làm những điều mình thích. Tôi thấy việc tìm nhà cũng không quá gian nan như nhiều người nghĩ, một phần vì tôi đã chuẩn bị sẵn tài chính và không đòi hỏi quá cao. Tôi thường lên mạng tự tìm kiếm thông tin, khi tìm được dự án ưng ý thì đến xem và chọn căn hộ. Bí quyết của tôi là chọn mua nhà của chủ đầu tư uy tín, không lo chất lượng xây dựng hay chậm bàn giao…
Căn hộ chung cư thiết kế hiện đại, không gian nhỏ nhưng bố trí hợp lý được người trẻ yêu thích. Ảnh minh họa
Chuyển từ nhà đất sang căn hộ, tôi thấy rất thoải mái, cuộc sống như sang một trang mới vậy. Các phòng nhỏ nhưng bố trí hợp lý, nhiều ánh sáng, đi vài bước chân xuống dưới là có đủ thứ, có cả hồ bơi và sân chạy bộ, phòng tập gym… Trước đây dù ở nhà to nhưng các không gian bị chia cắt nên tôi vẫn thấy rất chật chội, nhất là việc phải trèo lên trèo xuống mỗi ngày, bạn bè đến nhà không đủ chỗ ngồi ăn cơm, không có chỗ để xe… Mẹ tôi mỗi lần ra chơi là phải thuê người lau dọn nhà mất cả ngày nhưng vẫn cảm thấy không được sạch sẽ, vì đồ đạc mốc meo, ít khi sử dụng.
Hơn nữa, công việc của tôi hay phải đi xa nên sống ở căn hộ cũng yên tâm hơn. Hồi ở nhà cũ, có lần đi du lịch nửa tháng, về nhà tôi mất sạch máy tính, ti vi… còn ở căn hộ thì tôi có thể yên tâm đi cả tháng cũng không lo.
Tôi không chê nhà đất, đó là mồ hôi công sức cả đời của bố mẹ tôi, chỉ là tôi thấy nó không còn phù hợp với nhu cầu, sở thích của thế hệ chúng tôi bây giờ. Hiện tại căn nhà đó vẫn đang được cho thuê, nguồn thu cho bố mẹ tôi dưỡng già. Giá nhà đất khu đó cũng tăng lên không ít, giờ phải tầm hơn 2 tỷ. Nếu nói về giá trị tài sản thì đúng là nhà đất hơn hẳn chung cư, ít nhất là không bao giờ phải lo nó mất giá. Còn nếu nhìn vào giá trị sử dụng thì tôi thích ở chung cư hơn. Nhìn chung cần tùy vào nhu cầu và khả năng của mình để lựa chọn nơi ở phù hợp. Được sở hữu nhà đất hay chung cư theo tôi cũng đều rất đáng giá.